Hiến máu cứu người là nghĩa cử cao đẹp, thể hiện sự hiểu biết, lòng nhân ái và trách nhiệm của mỗi cá nhân với cộng đồng. Tiếp theo đợt hiến máu nhân đạo tháng 5/2010, ngày 27/6/2011 HPT đã tổ chức chương trình “ Giọt hồng yêu thương” lần thứ hai tại công ty HPT với sự tham gia của hơn 60 cán bộ và nhân viên.
Đến “hè” lại lên, công ty tớ như các công ty bạn vẫn phải bộn bề với Sơ kết, vẫn lo toan về kết quả hoạt động kinh tế nhưng vẫn nhiệt tình tham gia các phong trào của Đoàn Thanh niên chúng tớ. Gọi là Đoàn Thanh Niên, nhưng chúng tớ không phải là những cô chú Thanh niên xung phong như thời của Cụ Hồ mà là những thành viên máu lửa, nhiệt tâm cho hoạt động phong trào của công ty tưng bừng, sôi nổi góp phần vui tươi cho không khí làm việc của anh chị em HPT.
Hè này, công ty tớ làm từ thiện thích luôn nhé, nào là thăm và tặng quà cho các bệnh nhân Bệnh viện Ung Bướu, phối hợp cùng Báo Tuổi Trẻ hoàn thành tủ sách “Ước mơ của Thúy” tại Bệnh viện Ung bướu với bao nhiêu là sách và truyện giúp các mảnh đời éo le khuây khỏa phần nào về tinh thần.
Ngày 27/6/2011 Đoàn Thanh Niên đã phối hợp với Trung tâm Hiến máu nhân đạo TP.HCM thực hiện thành công chương trình “HPT - Giọt hồng yêu thương”. Năm 2010, khoảng gần 50 anh chị tích cực tham gia chương trình hiến máu nhân đạo thì năm 2011 con số này tăng lên hơn 60 anh chị. Thật cảm kích lòng hảo tâm ấy khi nhìn thấy các anh “HPT-men” sẵn sàng tặng cho cộng đồng 350ml giọt hồng của mình. Thực tế thì dung lượng máu được hiến phù hợp với cân nặng của cơ thể, nhưng có những “HPT-men” không “lực lưỡng” vẫn vui khỏe hiến tặng 350ml, con số này rất hữu ích cho cộng đồng vì dung lượng này đủ để phân tích thành 4 đơn vị máu, tức có thể cứu được 4 bệnh nhân.. Có anh chị đã xếp lịch họp từ đầu giờ nhưng đã tranh thủ tham gia từ rất sớm và cũng là người tiên phong của chương trình.
Cứ liên tiếp hết nhóm này đến nhóm khác chờ đợi đến lượt mình hiến máu… Không khí buổi sáng hôm ấy dường như ai cũng hồ hởi phấn khởi, khoảng sân rộng vui vẻ râm ran tiếng cười nói kháo nhau về “kỳ tích” của mình: nào là chị rất sợ “bị chích” nhưng hôm nay không hề hấn gì với cái kim “hàng khủng” nhé; nào là có thể thì anh đây hiến cả “1 lít” cơ, chứ “1 xị” thì ăn nhằm gì; nào là máu em chảy nhanh lắm nhé vì chưa đầy 3 phút là xong (chứ không phải “hết máu” à?). Và hình như năm nay, anh chị em công ty tớ có vẻ khỏe hơn nhiều, không có trường hợp nào bị ngất (năm ngoái có 1 thiếu nữ mảnh mai) và sau khi hiến máu ai nấy đều tươi tắn khỏe khoắn, không hề hấn gì cả, có thể do năm trước đã được tôi luyện nên có thêm kinh nghiệm rồi chăng? Không khí vui tươi hồ hởi của người hiến máu sau khi đã làm được một việc tốt ấy hẳn đã làm trạnh lòng những ai không thể tham gia. Một số người tiếc nuối kể khổ vì những lý do khách quan nào đó mà đã lỡ mất cơ hội được làm việc tốt cho cộng đồng, trong khi đó mấy tay săn ảnh thì lại nhanh tay nhanh mắt tranh thủ chớp được cũng kha khá .
Còn phải kể đến cái banner treo ở cổng công ty tớ có biết bao nhiêu người đi đường đã phải ngoái đầu nhìn lại, trước tiên họ tò mò không hiểu cái banner trắng tinh với hình một trái tim đỏ ấy có nghĩa gì ở trên cái cổng 1 công ty thế kia? Sau khi đọc xong hàng chữ liệu họ có thấy cảm kích tấm lòng của HPT? Chúng ta đâu cần sự cảm kích của ai. Điều này mỗi chúng ta tự cảm nhận được và hẳn sẽ thấy hài lòng vì ta đã làm được một việc nhỏ nhưng có ích cho xã hội, ngần ấy cũng đủ làm ta vui rồi. Nhiều cô bác qua đường nhìn thấy “ Giọt hồng yêu thương” của HPT đã bước vào xin được tham gia, thật đáng trân trọng biết bao tấm lòng cao đẹp ấy. Suốt từ sáng cứ đông vui nhộn nhịp như thế cho đến khi xe nhận máu từ từ lăn bán ra khỏi công tytrong cái nắng trưa hè oi ả..
Bao nhiêu hoạt động phong trào của công ty, những thành viên Đoàn Thanh niên chúng tớ đều tham gia nhiệt tình và cảm thấy rất vui khi kết quả đạt được tốt, và với chương tình hiến máu nhân đạo thì niềm vui ấy càng nhiều hơn nữa khi nhận được sự ủng hộ của nhiều cán bộ nhân viên công ty.. Có lẽ mỗi người tham gia chương trình đều có chung một suy nghĩ, một tấm lòng mong muốn được đóng góp được sẻ chia cho cộng đồng. Không ai cho đi với suy nghĩ sẽ được nhận lại, nhưng “với những người thực sự biết yêu thương nhau: họ càng cho nhiều, càng có nhiều”. Bản thân chúng tớ cũng đồng ý với quan điểm này, và chắc chắc rằng những con người HPT biết yêu thương cộng đồng như thế thì cũng sẽ biết đoàn kết nội bộ để tạo nên một khối sức mạnh hợp nhất “đánh tan mọi khó khăn” trong công việc rồi.
Đoàn Thanh niên HPT