Hết dịch bạn sẽ đi đâu?

Hai năm covid vừa qua có lẽ đã mang đến cho mỗi chúng ta muôn vàn những cảm xúc kì lạ chưa từng gặp trong cuộc đời. Thông điệp 5K, 3 tại chỗ, không có giấy thông hành không được ra ngoài đường, những cuộc họp online, trao đổi công việc qua điện thoại, chúng tôi chỉ còn được gặp nhau qua màn hình máy tính, đôi khi phải “nhậu online” cho đỡ buồn.

Hai năm covid vừa qua, theo thống kê đã có rất nhiều người bị rơi vào trạng thái trầm cảm, rất nhiều người phải điều trị tâm lý vì ở trong nhà quá lâu. Chúng tôi vẫn thường hỏi đùa nhau “Hết dịch thì mình đi đâu?” như một niềm mong mỏi.

Và rồi chẳng phải đợi chờ thêm lâu nữa, đầu tháng 3, tình hình dịch ở Hà Nội đã được kiểm soát, chính phủ nới lỏng quy định, chúng tôi lại được đến công ty làm việc, được gặp nhau, được ra đường hít hà mùi thơm của nắng, hương hoa từ gió, và cảm nhận những cơn mưa bất chợt lúc giao mùa. Ôi, phải nói là trên cả chữ “tuyệt”.

“Vậy, hết dịch HSI mình sẽ đi đâu chị Hường ơi?” – Là câu hỏi được nhắc đến nhiều nhất trong những “ngày quay trở lại trạng thái bình thường mới”. Khỏi phải nói ai cũng háo hức, phấn khởi, mong có một chuyến đi chơi để ngồi lại cùng nhau sau những ngày chỉ toàn là “online”.

Cuối tháng 5 bắt đầu vào hạ, trời xanh nắng nhẹ, thi thoảng có cơn mưa rào bất chợt, gần 50 cán bộ nhân viên của Trung tâm Tích hợp hệ thống (HSI) lên chuyến xe rời khỏi Hà Nội….mang theo bao niềm mong ngóng, đây cũng là chuyến đi đầu tiên của cả trung tâm sau một thời gian dài chống dịch.

Cách Hà Nội hơn 40 cây số, xe từ từ lăn bánh về phía Ba Vì,…điểm đến là khu resort nằm sâu trong Thôn Mít, xã Yên Bái, mang tên Rose Villas với một màu xanh cực kỳ xinh đẹp.

Nhắc lại một chút về công tác chuẩn bị kick-off

Là một thành viên trong ban tổ chức, tôi được chị Hường NTT giao phó cho nhiệm vụ tìm kiếm địa điểm để tổ chức kick-off cho trung tâm. Nghe thì có vẻ đơn giản nhưng nếu được bình chọn tôi sẽ bình chọn cho nhiệm vụ này khó ngang giải cứu thế giới. Với một người cầu toàn như chị Hường NTT, để nhận được cái gật đầu của chị giống như việc biến mùa hạ thành mùa đông vậy. Sau khi ban tổ chức huy động tất cả nguồn lực cùng các mối quan hệ lớn nhỏ, chúng tôi đã chọn được 5,7 địa điểm để đi tiền trạm cho chuyến đi 2 ngày 1 đêm. Kể ra thì phần được đi tiền trạm này khiến các thành viên trong ban tổ chức vô cùng háo hức, được thân chinh đến tận nơi xem xét địa điểm, khảo sát địa hình, cảm thấy trách nhiệm của mình vô cùng quan trọng và lớn lao. À giới thiệu qua một chút về thành viên trong ban tổ chức: có chị Hương vui tính, mọi người hay gọi chị là Hương Vờ To To (Hương VTT), em Thuận Vê Đê đẹp trai hát hay (Thuận VĐ), chị Linh Nờ Tê Nờ nhiệt tình, chu đáo (Linh NTN) và tôi Anh ĐP, cùng anh Hiệp lái xe và chị Hường NTT – cơ quan chủ quản.

Sau khi khảo sát hết một ngày thứ 6 vẫn chưa ưng được địa điểm nào, nơi thì sân chơi rộng nhưng phòng ở lại hơi cũ – không duyệt, nơi thì nhà ở đẹp nhưng sân lại bé quá – không duyệt, nơi thì phòng ở đẹp, sân chơi đẹp nhưng lại không có hỗ tổ chức ngoài trời – không duyệt, nơi thì có hết tất cả, có cả sân ngoài trời nhưng không có địa điểm backup trong nhà lỡ trời mưa gió – không duyệt. Sau khi mọi thứ gần như rơi vào bế tắc, chúng tôi quyết định lại đi tiền trạm thêm ngày thứ 7. 12h đêm thứ 6, chị Linh NTN vẫn miệt mài tìm kiếm địa điểm để sáng hôm sau có thêm phương án để đi. Sáng hôm sau thầy trò Đường Tăng chúng tôi lại lên đường, không nhớ hết đi qua bao nhiêu nơi nữa, lật đi lật lại bao nhiêu phương án, chị Hường NTT của chúng tôi đã quyết định gật đầu cho địa điểm Rose Villas, nơi mà chị Linh NTN đã đề xuất vào 12h đêm thứ 6, quả thực là gay cấn như phút đá bù giờ, lúc chị gật đầu chúng tôi thở phào nhẹ nhõm. Rose Villas đáp ứng được đầy đủ tiêu chí của chị Hường NTT, có sân chơi team building rộng rãi, có ô che nắng che mưa, có chỗ tổ chức đêm gala dinner ngoài trời với ánh đèn điện lung linh, có chỗ backup tổ chức trong nhà nếu trời mưa gió, có quán cafe xinh xinh chill chill, có bể bơi, bể sục, có xe đạp dạo chơi quanh khu resort, có những căn villa sang trọng, sạch sẽ, tiện nghi, có cả lửa trại, cả hát karaoke đến 11 giờ,….ôi nói chung là cái gì cũng có chỉ chờ mỗi cái gật đầu của chị thôi. Trước nay tôi vẫn biết chị là một người cầu toàn, kỹ tính, từ việc chị liếc mắt qua cái công văn cũng biết chỗ nào sai lỗi chính tả, dấu cách hai lần, đến việc họp báo cáo tiến độ dự án chỉn chu kế hoạch.

Nhưng hôm nay sau việc lựa chọn địa điểm cho trung tâm tổ chức kick-off, làm sao để mang lại đầy đủ giá trị văn hóa tinh thần, để mọi người được thoải mái nhất với nhau sau bao nhiêu ngày xa cách vì đại dịch, thì tôi cảm thấy chị không chỉ kỹ, mà tâm can của chị đặt hết cả vào HPT rồi.

Ngày kickoff cũng đến….

Sau hơn một tháng từ lúc lựa chọn địa điểm, đi khảo sát, tiền trạm, tập văn nghệ, công tác MC, chương trình, chọn món ăn, chọn rượu, bia nước ngọt, mua quà tặng, bọc quà,… nói chung rất nhiều công việc ban tổ chức không chuyên chúng tôi cũng không thể nhớ hết, thì cuối cùng chúng tôi cũng bắt đầu chuyến đi kick-off vào ngày 20/5/2022. Xe chạy từ hướng Hà Nội về Ba Vì, bỏ lại một Hà Nội xô bồ, tắc đường sau đại dịch.

Đến Rose Villa chúng tôi tham gia team building, trước mắt hiện ra slogan rất to và đẹp “Nối thành công – Tiếp vượt số”. MC warm-up mọi người bằng những trò chơi kết tình đồng đội. Chúng tôi nắm tay nhau tạo thành một vòng tròn lớn, cả HSI với gần 50 người xích lại tạo thành một gia đình, mỗi cái nắm tay là một sự gắn kết. Đã bao lâu rồi chúng tôi không bắt tay nhau, đã bao lâu rồi chúng tôi mới xích lại gần nhau không phải cách quá 2 mét. Chúng tôi cùng nhau tham gia những trò chơi như chuyền bột bằng lá bài với những khuôn mặt trắng xóa lem nhem vì bột, nhảy bao bố à phải gọi là lăn bao bố mới đúng, vì mọi người bảo nhau lăn nhanh hơn nhảy, từng người từng người một lăn trông như núi lở, ai cũng được phen cười bò,…Mọi người gác lại hết những bộn bề công việc, những tháng ngày dịch xa cách, giờ chỉ tập trung duy nhất vào việc cùng hòa vào một đội – đoàn kết – về đích. Lâu rồi, tôi mới thấy mọi người vui đến vậy, ai cũng hồn nhiên như quay trở về tuổi thơ. Kết thúc buổi teambuilding, mặt ai cũng lấm lem, mồ hôi ướt áo, những nụ cười giòn tan vẫn hiện trên khuôn mặt. Tôi và cả ban tổ chức đều biết được rằng, chúng tôi đã thành công khi đem lại giây phút thoải mái nhất cho mọi người.

 

Sau khi chơi team xong, chúng tôi quay trở về ăn trưa và nhận phòng, Nơi chúng tôi ở là những căn villa xinh xắn, khang trang, có phòng ngủ, phòng khách, ban công để chill chill. Đó là những giờ phút thư giãn thật thoải mái. Buổi chiều, mọi người hoạt động tự do, người thì mang giày đi chạy quanh khu resort, người thì đạp xe, người thì ngồi quán cafe nhâm nhi, nhóm lại rủ nhau lên bể bơi vô cực bơi lội như những chú cá, ban tổ chức chúng tôi tiếp tục công tác trang trí sân khấu cho buổi gala dinner thật rực rỡ, máu lửa. Đáng nhẽ chúng tôi sẽ có một buổi party ngoài trời tuyệt đẹp với đèn điện lung linh thì bỗng nhiên một cơn mưa rào ập đến. Các thành viên trong ban tổ chức vô cùng tiếc nuối đắn đo không biết có nên di chuyển vào nhà không, vì thực sự tiếc không gian này. Nhưng cơn mưa nhanh quá, chúng tôi phải di chuyển và thay đổi phương án. Cơn mưa chỉ 15’ qua đi và không hề mưa lại lần nào nữa. Đây có lẽ là điều đáng tiếc nhất trong cả chuyến đi, nhưng không sao mọi người vẫn có một đêm gala vui vẻ và cháy hết mình, người cháy nhất chắc là chủ quản của chúng tôi – chị Hường NTT, còn cháy như nào chắc tôi sẽ miêu tả chi tiết hơn trong bài viết khác.

Buổi tối Gala đã mang đến cho mọi người những tiếng cười vui, cùng nhau hát karaoke, cùng nhau chơi trò chơi, cùng nhau nhậu mà không phải nhậu online nữa. Đã lâu lắm rồi chúng tôi mới được ngồi lại cùng nhau như vậy, cảm xúc thật chân thật và biết ơn Ban lãnh đạo HSI đã tổ chức chuyến đi này. Một đêm gala ai cũng nhiệt tình hết mình, tôi tin rằng người cháy nhất hôm đấy không ai khác chính là chị Hường NTT. Với phương châm “Chưa làm chị Hường say thì cuộc vui chưa tới bến”, hôm đấy đã không còn cái bến nào chưa cập cả.

 

Kết thúc chuyến đi, quay trở về Hà Nội…

Sáng ngày 21 chúng tôi ăn sáng, nghỉ ngơi và trả phòng, theo lịch 10h sẽ lên xe quay trở về Hà Nội. Nhưng một vài sơ suất kỹ thuật nên xe đã bị trễ hơn 1 tiếng. Trên đường về lo lắng mọi người quá giờ ăn trưa, chị Hường NTT lại quyết định tổ chức ăn trưa tại nhà hàng lẩu cua đồng trên đường Hòa Lạc. Ai cũng phải thốt lên “Công ty năm nay thật chu đáo” “Lại được ăn tiếp à”. Ban tổ chức cũng như Lãnh đạo công ty đã làm hết sức mình để mọi người có một chuyến đi thật vui vẻ, đầy đủ, ý nghĩa và quan trọng luôn cảm thấy thoải mái nhất có thể.

Kick-off và team building là nét đẹp văn hóa của công ty HPT nói chung và của HSI Hà Nội nói riêng từ bao năm nay, không chỉ là hoạt động thúc đẩy tinh thần cán bộ nhân viên đầu mỗi năm tài chính mà còn là một dịp gắn kết giao lưu cán bộ nhân viên trong các phòng ban. Mong rằng Ban lãnh đạo sẽ tổ chức nhiều chuyến đi như này để mọi người có thêm thời gian xích lại gần nhau hơn, sẻ chia và thông cảm cho nhau sau những giờ làm việc căng thẳng.