Gắn kết để thành công

Buổi sinh hoạt tập thể dành cho Chi nhánh Hà Nội vừa diễn ra ngày hôm qua (15/8/2014) nhưng tôi tin rằng dư âm sẽ còn mãi không chỉ ngày hôm nay, ngày mai mà sẽ luôn trong lòng những người tham gia buổi sinh hoạt này và bất kể dịp nào ở đâu đó sẽ còn nhắc mãi.
Tôi ngồi viết bài này trong tình trạng toàn thân nổi mẩn, dị ứng do bia bởi dư âm của ngày hôm qua nhưng tôi vẫn muốn viết, viết ngay để “bắt” được những cảm xúc mà có lẽ lâu lắm rồi mình mới có được. Nói đúng hơn thì trong suốt gần 10 năm tôi gắn bó với HPT thì đây có lẽ là lần đầu tiên được tham gia với CNHN ở vùng ngoại ô, được rời xa khu đô thị phồn hoa, ồn ào để tới một nơi non nước hữu tình, êm đềm, thơ mộng, đầy gió và nắng. Trước đó (năm 2008) Trung tâm HPT Tích hợp Hệ thống (HSI) có một buổi kickoff tại Khu du lịch Tản Đà – Sơn Tây. Buổi sinh hoạt đó cũng thật vui và ấn tượng mãi tới tận bây giờ. Thiết nghĩ sẽ khó có một buổi sinh hoạt tương tự như vậy nhưng tôi đã nhầm, buổi sinh hoạt CNHN lần này rất vui, rất ấn tượng và điều quan trọng là gắn kết được mọi người xích lại gần nhau hơn.
Tôi may mắn được cùng chị LêTTC (Trưởng Văn phòng CNHN) tham gia cho công tác chuẩn bị buổi này từ những ngày đầu có quyết định chính thức. Một khoảng thời gian rất ngắn (5 ngày để chuẩn bị), hai chị em đều lo lắng nào là làm thế nào để có được sự ủng hộ của các CBNV CNHN, nào là thời tiết liệu có mưa hay nắng quá không, nào là đơn vị tổ chức sẽ như thế nào, địa điểm ra sao. Sự kiện có thực sự thành công hay không phụ thuộc rất nhiều vào sự ủng hộ của BLĐ, của các CBQL và đặc biệt là CBNV vì nói gì thì nói buổi sinh hoạt này cũng dành cho tập thể CBNV là chủ yếu.
Ngày thứ 6 là ngày sẽ chính thức tổ chức thì chiều thứ ba của tuần đó, tôi và chị Lê quyết định họp gấp một số anh chị CBQL để lấy ý kiến. Thật khó khăn khi hầu hết các ý kiến của các anh chị tham gia trong buổi họp hôm đó đều nhận xét tổ chức tại thời điểm này không phù hợp vì mọi người mới nghỉ hè xong. Sau khi tôi và chị Lê chia sẻ ý nghĩa, mục đích của buổi sinh hoạt này một lần nữa và dựa vào chủ trương của anh Duy Linh (xin lỗi Sếp giờ mới báo cáo) thì các anh chị cũng đồng thuận một cách khá “miễn cưỡng”. Tôi và chị Lê cảm thấy một sự khởi đầu có vẻ khó khăn nhưng vẫn quyết tâm thực hiện. Ngay sáng ngày hôm sau (7h) tôi và chị Lê đi khảo sát địa điểm tổ chức. Đó là khu Asean Resort, cách Hà Nội khoảng 30 - 40 km. Xuất phát khi trời còn lất phất mưa, đi tới nửa đường thì mưa lớn, gió lớn, bầu trời xám xịt, mưa to khiến kính xe ô tô mờ tịt. Tôi nói với chị Lê “hay là chị em mình chuyển về địa điểm trong nội ô đi chị”. Chị Lê nói “ừ, cứ thử tới đó xem thế nào, lúc về chị em mình tới địa điểm gần khu vực Hồ Tây khảo sát thêm”. Đến nơi, trời vẫn mưa xối xả, hai chị em được cô lễ tân dẫn xem khu vực có thể chụp hình tập thể, khu vực nhà hàng và cả khu vực nghỉ chân nếu trời mưa to quá, không thể đi dạo.
Trên đường quay về, hai chị em quyết định không khảo sát địa điểm gần Hồ Tây nữa. Quyết định, một là thất bại, hai là thành công vì thực tế CNHN cũng như HSI đã nhiều lần tổ chức sinh hoạt tập thể ở các điểm gần công ty (trong thành phố) nhưng nhận thấy hiệu quả không cao vì không gian bó hẹp, ồn ào, thiếu không khí. Thôi đành một lần “liều”.
Thời gian quá gấp, khi mọi thứ (kịch bản, thông báo, chi phí,…) còn chưa cái nào hoàn tất. Chỉ một thông báo cũng phải truyền thông thế nào để mọi người hiểu được ý nghĩa, không làm sai lệch thông tin. Rồi làm thế nào để không lãng phí, làm thế nào để tổng chi phí không vượt quá quỹ sinh hoạt. Mọi phương án được chia sẻ và thống nhất. Ngày hôm sau, tôi còn công tác chuẩn bị Lễ bàn giao sản phẩm Oracle cho các đơn vị hệ thống Bộ Tài Chính nên gần như các công việc cho buổi sinh hoạt tập thể này chị Lê một mình đảm nhận.
Rồi cái gì đến cũng đã đến, đúng 7h20 ngày 15/8/2014, hai chiếc xe 45 chỗ lăn bánh đưa tập thể CNHN đến Asean Resort (sau gần 1 giờ đồng hồ). Dọc đường chúng tôi chỉ cầu mong trời đừng mưa. Đúng là ở hiền gặp lành, càng tới nơi trời càng hửng nắng. Xe dừng, trước mặt là khu trượt cỏ mênh mông, rợp màu xanh của lá, màu xanh của cỏ cây và sắc màu được lung linh hơn nữa khi hòa cùng màu áo đỏ HPT. Tôi thấy rõ từng khuôn mặt rạng rỡ, từng tiếng hít thật sâu để cảm nhận của mọi người khi được dạo bước trên thảm cỏ xanh và không gian này.
Chương trình đầu tiên bắt đầu, cả CNHN tập trung tại khu trượt cỏ để chụp hình. Ai cũng hồ hởi xúng xính trong bộ đồng phục để bắt đầu “diễn”. Tấm hình tập thể CNHN được chụp trong một khoảng thời gian rất ngắn thay vì hô hào khản giọng như mọi khi. Ngay khi tấm hình đầu tiên được hoàn tất, không ai bảo ai đều nói “xếp hình HPT đi mọi người ơi ….”. Tại sao các bạn không tạo dáng 1 mình, tại sao không chụp riêng từng tốp hay chơi với nhau như mọi khi mà chỉ đồng lòng 1 câu như vậy? Một câu nói thôi cũng đủ thấy HPT có ý nghĩa như thế nào trong mỗi con người đang đứng ở đây, tinh thần tập thể quá mãnh liệt. Những slot hình tiếp theo được thực hiện dưới sự chỉ đạo của “đạo diễn” LiêmPA. Phải nói đợt này đạo diễn làm quá tốt. Anh chạy ngược chạy xuôi, chạy từ đỉnh dốc xuống giữa rồi đến cuối dốc để chỉnh để sửa. Có lúc thấy anh HợiCX vừa điện thoại, vừa chạy để xếp hình. Các “diễn viên” ai cũng thắc mắc. Hóa ra đó là cuộc điện thoại giữa “đạo diễn” LiêmPA và “trợ lý” HợiCX (cách nhau chừng 20-30m) trao đổi để sắp xếp một slot hình ưng ý. Chính vì vậy, các “diễn viên” không ai nói ai phải có trách nhiệm diễn thật tốt để “đạo diễn” sớm tròn vai. Chỉ một cử chỉ, một hành động nhỏ nhưng cũng đủ thấy mọi người yêu thương nhau tới nhường nào. Những lúc như này hạnh phúc lắm các bạn ơi. Yêu lắm, thương lắm!


Càng yêu hơn, càng thương hơn khi các từ láy thân thương được gắn cho mỗi thành viên có sinh nhật trong Quý 3 như Hoàng “hết hơi”; Việt “vớ vấn”; Quân “quằn quại”; Vinh “linh tinh”; Anh “lanh tanh bành”…Không khí càng nóng hơn và cười “mệt” hơn khi tới tiết mục Vỗ béo thần tài. MC mời 2 “thần tài” – một già, một trẻ lên sân khấu và trao cho trang phục và dụng cụ (túi bóng bay). Ai thổi càng nhiều bóng làm béo thần tài sẽ là người chiến thắng vòng 1. Tiếp đến, 2 chân dài cho mỗi Thần tài phải dùng thì quá khứ của động từ “DO” trong tiếng Anh để làm vỡ các trái bóng trong người Thần tài (Thần Tài với tư thế nằm sấp), Thần nào vỡ càng nhiều bóng sẽ là người chiến thắng vòng 2. Chân dài không thể chạm nhẹ mà vỡ được nên bắt buộc phải “dập”. Mỗi một quả bóng trong người thần tài vỡ là một lần thần tài bị “dập”. Có những quả bóng nhỏ phải dập tới 2 đến 3 lần mới vỡ. Dập cho te tua, dập cho tơi tả, khuôn mặt méo mó, mồ hôi nhễ nhại mà Thần tài vẫn phều phào “Mệt nhưng sướng”.  

Xúc động vì tinh thần tập thể, vì cái “lửa” này khiến chị TrinhDHD và anh LinhDHD quyết định dời chuyến bay từ 4h30 chiều đến 8h tối. Một quyết định càng làm cho “lửa” trong khán phòng bùng cháy hơn. Đặc biệt, là tiết mục của từng Phòng. Với “yêu cầu bắt buộc” trong chương trình là mỗi Phòng (cả CBQL và nhân viên) phải có một tiết mục trình diễn khiến cho bất kể ai cũng được lên sân khấu, có những bạn chưa từng đứng trên sân khấu và đặc biệt đứng trước đông người như này. Vẻ nhút nhát của một số bạn dần dần tự tin hơn như một bạn trong nhóm Hỗ trợ kinh doanh (IS) ban đầu hát nhỏ rồi hát lớn dần hơn, ban đầu nhảy nhẹ nhàng rồi nhích dần từng bước mạnh mẽ hơn, đặc biệt độ “sung” lớn hơn khi nhận được những tràng vỗ tay nhiệt liệt của khán giả ở bên dưới. Có những Phòng chuẩn bị rất chu đáo, từ trang phục đến bài hát như Phòng FSI2 đầy chất Rock; từ giọng hát đến trình diễn của Văn phòng CNHN  – những điệu nhảy hiện đại đầy quyến rũ của chị Tuyền NTT lẫn điệu nhảy không biết đặt tên là gì của anh HiệpTB và anh LinhNM; từ cách phối hợp và trình diễn như Phòng QTDA HN – giọng ca đầy nội lực của anh BaPN và ủy mị của anh ViệtNM cùng dàn chân vừa dài vừa ngắn đáng yêu, thêm cái bụng “bầu” ngồ ngộ của chị VânLTH... Thêm nữa, là “Đám cưới chuột” của Trung tâm Dịch vụ Khách hàng (HSC HN), 1 “đàn chuột” nối đuôi nhau do anh Quân LĐ dẫn đầu, nhìn anh mọi người không nghĩ tới chuột mà lại liên tưởng tới con mèo béo J. Tất cả hòa vào nhau, những nụ cười sảng khoái, không phân biệt Phòng ban, không phân biệt vị trí….Thật đáng yêu làm sao! Tự hào lắm các bạn CNHN ơi !
Sẽ còn nhiều điều muốn nói, sẽ còn nhiều tâm sự muốn sẻ chia và dư âm sẽ còn mãi trong tôi, trong các bạn, trong tập thể HPT. Chúng ta hãy cùng nắm thật chặt tay nhau để cùng bước đi trên con đường đầy chông gai và khó khăn phía trước các bạn nhé. Và cuối cùng xin được mượn Slogan của chị LêTTC để kết thúc cho bài viết này – “Gắn kết để thành công !”


Hà Nội, ngày 16 tháng 8 năm 2014